Trong những năm học qua, được sự chỉ đạo sát sao của đồng chí Đỗ Thị Hồng Nhung - Bí thư Chi bộ - Hiệu trưởng nhà trường, phong trào đọc sách của học sinh trường Tiểu học Chương Dương ngày một phát triển hơn, góp phần xây dựng “văn hóa đọc” trong mỗi bạn. Thư viện trường Tiểu học Chương Dương cũng đã giới thiệu đến các bạn nhỏ những cuốn sách hay, có ý nghĩa giáo dục cao.
Nguyễn Ngọc Tư sinh năm 1976 tại Đầm Dơi, Cà Mau. Là nữ nhà văn trẻ của Hội nhà văn Việt Nam. Với niềm đam mê viết lách, chị miệt mài viết như một cách giải tỏa và thử nghiệm, chị biết rằng chị muốn viết về những điều gần gũi nhất xung quanh cuộc sống của mình.
Âm thầm đến với văn chương và bừng sáng khi được nhận giải Nhất cuộc thi Văn học tuổi 20 của Nhà Xuất Bản Trẻ, Nguyễn Ngọc Tư đã trở thành tâm điểm của sự hy vọng vào một nền văn học trẻ đương đại. Chị đã tiếp tục có những cú nhảy ngoạn mục trên chặng đường văn học cùng những tác phẩm được giới chuyên môn đánh giá cao. Tập truyện ngắn “Cánh đồng bất tận” của chị gây được tiếng vang lớn, nhận được nhiều giải thưởng cũng như chuyển thể thành kịch, phim điện ảnh.
Các mốc sự kiện văn chương đáng nhớ của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư bao gồm, năm 2000 đạt Giải Nhất cuộc vận động sáng tác Văn học tuổi 20 lần 2 với tác phẩm “Ngọn đèn không tắt”, giải Mai vàng ở hạng mục Nhà văn xuất sắc. Năm 2001 đạt Giải B Hội nhà văn Việt Nam với tác phẩm “Ngọn đèn không tắt”. Năm 2003 là một trong Mười nhân vật trẻ xuất sắc tiêu biểu của năm 2002. Năm 2006 đạt Giải thưởng Hội nhà văn Việt Nam năm 2006 với tác phẩm “Cánh đồng bất tận”. Năm 2008 đạt Giải thưởng văn học ASEAN với tác phẩm “Ngọn đèn không tắt” và “Cánh đồng bất tận”.
Mỗi câu chuyện nhỏ xoay quanh cuộc sống thôn quê dân dã, ấm áp tình người cùng những câu chuyện cảm động về tình cảm dành cho ông bà, cha mẹ của những cô bé, cậu bé đến từ vùng đất Mũi - “xứ phù sa, sông có mùi thơm hơi ngòn ngọt của bẹ dừa nước mọc chồm chồm ra ngoài bãi.”
Bằng giọng văn tâm tình, đậm chất Nam Bộ cùng lối viết đặc trưng của Nguyễn Ngọc Tư, mỗi câu chuyện trong Xa xóm Mũi đã mở ra một thế giới tuổi thơ hồn nhiên, trong trẻo, với những chiều tắm sông nhảy ùm cái xuống vẫy vùng cho sướng người, những giàn bầu cho trái mập mạp, từng miếng bầu trong veo, ngọt lịm...
Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn của người nghèo và những số phận bất hạnh. Dù viết cho thiếu nhi, tác giả vẫn muốn dành cho những đứa trẻ nghèo, những em bé kém may mắn một phép màu và thật nhiều hy vọng. Điều này được thể hiện rất rõ ràng trong truyện ngắn cảm động Xa xóm Mũi với nghị lực phi thường của Đức.
Đó chính là những hoài niệm đẹp đẽ của những ngày thơ ấu thông qua hình ảnh của nhiều đứa trẻ Nam bộ vô cùng hồn nhiên trong trẻo.
Dường như Nguyễn Ngọc Tư đã nâng niu những kỷ niệm ấu thơ của mình một cách rất cẩn thận để gói ghém vào con chữ. Tác giả đã viết bằng cả tâm hồn của người miền Tây hiền hậu, chất phác. Trong những con chữ giản dị mà chan chứa tình người, bạn đọc nhỏ sẽ thấy cả một vùng sông nước mênh mang hiện ra trước mắt.
Xen giữa những ồn ào, tấp nập của phố thị nườm nượp người và xe là tiếng nói cười rộn ràng của những xóm ấp nghèo luôn ấm áp, thấm đượm tình người. Phảng phất đâu đó là một ánh mắt buồn xa xăm đến nao lòng. Nơi đất Mũi thân thương ấy có nụ cười của cậu bé tinh nghịch, chiều chiều vẫn lén đi tắm sông cùng chúng bạn.
Đau đáu với ánh mắt của chú bé bị bỏ rơi năm nào nơi công viên vắng lặng mơ về một gia đình. Và ta cũng chẳng thể quên được bát canh bầu nấu tép bạc ngọt lịm từ đầu lưỡi của nội. Món canh giản dị nhưng quyến luyến con người ta hơn tất thảy cao lương mỹ vị trên đời.
Cơn sốt bại liệt đã cướp đi của cậu đôi chân, nhưng không làm nao núng lòng ham học của cậu bé. Nhưng xóm Mũi không có trường cấp 2, lẽ nào Đức lại phải bỏ dở việc học. Thương đứa cháu hiếu học, ngoại đã bán cả chiếc xuồng be mười, “người bạn” mà ông gắn bó bao năm, để Đức có thể ra huyện đi học. Chẳng cần bà Tiên hay ông Bụt, phép màu đã đến với cậu bé từ tình thương bao la của ông ngoại. Một thứ phép màu giản dị mà ấm áp đượm tình thân.
Thời đó, máy tính còn hiếm, điện thoại thông minh vẫn chưa ra đời, nhưng lối sống ồn ào, tấp nập của thành phố dường như đã khiến người ta dần xa rời những gì là thân thuộc. Trong những ngôi nhà kín cổng cao tường, chợt thấy bóng ngoại lầm lũi đợi con cháu tan trường, tan sở. Muốn nấu một món ăn bình dị để gợi nhớ về quê hương, nguồn cội nhưng chỉ nhận lại được những cái lắc đầu. Ta bỗng thấy sao mà thương đến thế.
Với giọng văn mượt mà, tình cảm nhưng không kém phần gai góc. Tất cả tạo nên bức tranh để ta vừa đọc, vừa nhìn, vừa tưởng tượng và trào lên những mạch rung cảm vốn bị chôn vùi nơi phố thị. Ở đấy là cảm xúc của một người biết khao khát, tìm kiếm và trải nghiệm những vẻ đẹp bình dị, thân thuộc.
Các thầy cô và các em có thể dễ dàng tìm đọc cuốn sách “Xa xóm mũi” tại thư viện của nhà trường. Đọc cuốn sách thú vị này, các em học sinh trường Tiểu học Chương Dương - những bạn nhỏ sẽ thấy được “Xa xóm Mũi” là một câu chuyện để lại dư âm sâu lắng trong lòng độc giả về tình người cùng những câu chuyện cảm động về tình cảm dành cho ông bà, cha mẹ của những cô bé, cậu bé đến từ vùng đất Mũi.